Có phải qua bao nhiêu thăng trầm của tháng năm, thứ đọng lại trong lòng người phải chăng chỉ là những hồi ức qua thước phim chầm chậm của trí nhớ vội lãng quên. Tôi chả nhớ những công thức toán học, những bài toán điện trở hóc búa dần nhạt phai , những hợp chất hóa học cũng chả đọng lại nhiều nhặng gì so với năm tháng cuộc đời, nhưng tôi sẽ chẳng bao giờ quên , đã từng có một người thương và yêu tôi như thế. Họ thương tôi hơn một chữ thương, và cũng chỉ mong nhận lại số ít của một chữ thương như thế nhưng tôi lại chả làm được. Thương đến mức cả người đầm đìa vết thương lòng, vẫn có thể đứng trước mặt tôi mỉm cười “ sống tốt nhé, đi đi và đừng nhìn lại quá khứ làm gì, chúc người ta thương hơn bản thân mình sẽ thành công với những hoài bão lớn của cuộc đời mình, tự tin và nhìn về phía trước, sẽ có người luôn dõi theo từng bước chân em” .
Đau làm sao, trong năm tháng bơ vơ cô độc đi tìm ngã rẽ cho bản thân mình ngày ấy, bản thân đã trực tiếp giết chết một mối quan hệ đẹp và làm tổn thương một người không nên làm tổn thương như thế! Xin lỗi vì những lần vô tư vô tình làm người buồn và thất vọng, xin lỗi vì cái tính trẻ con ngang bướng đặt cái tôi lên trên một mối quan hệ để rồi tình cảm cũng dần phai nhạt theo sự cứng đầu cố chấp đó. Xin lỗi cậu, vì đã hứa rồi chả giữ lấy lời , bước qua đời và làm cậu đau như thế. Gía mà, tồn tại hai chữ “giá như”….
Tôi ngàn lần không nên bước vào cuộc sống cố hữu của cậu rồi khoáy đảo cái cuộc đời tĩnh lặng đó, nếu để nó trôi theo cái dòng chảy chầm chậm nhưng cố hữu, tôi, cậu, chúng ta, có lẽ bây giờ đã khác, hẳn vậy phải không? Viết ra những dòng chữ này , lòng lại tràn ngập những nỗi buồn man mác xen lẫn áy náy không dứt ra được. Cậu sẽ ổn mà, sẽ có một người con gái khác xuất hiện, thương và yêu cậu như cậu đã từng yêu, cậu phải thật hạnh phúc, có như vậy, tôi mới có thể không đau đáu về nỗi đau gây ra cho một tâm hồn vỡ được. Mong cậu cuộc đời vui vẻ, nụ cười an yên mong cho người đến sau thay tôi chữa lành vết thương lòng ấy một cách chậm rãi bằng tình yêu thương, chúc cho ngày gặp lại trao nhau nụ cười như những năm tháng chưa làm người yêu ấy đã từng “bạn cũ, lâu ngày không gặp”.
Trường học là nơi kiếm tìm kiến thức, còn trường đời mới có thể giúp ta tôi luyện lên những con người bất khuất không vì những vấp ngã mà dừng bước chân. Trường học dạy chúng ta phải cố gắng để thành công, nhưng lại chẳng cho biết cách đứng dậy sau những lần thất bại. Cha mẹ luôn dặn chúng ta cư xử tốt với bạn bè, nhưng chẳng dặn chúng ta sẽ đối xử thế nào nếu người bạn ấy dần đổi thay hay lạc bước vì dòng chảy của cuộc đời. Ai trong chúng ta cũng đã từng vài lần nhìn thấy góc khuất của một người mình coi là quan trọng, nhưng lại chẳng biết cách giúp họ, hay thậm chí vì quá thất vọng mà chấp nhận ra đi, để lại cả một bầu trời vụn vỡ sau lưng. Tại sao lại vậy, chúng ta thường đến với họ vì những tính tốt, nhưng khi rời bỏ thì lại vì những tính xấu tích tụ lâu ngày mà thành, ít ai chấp nhận ở bên và giúp họ sống tốt hơn, Đến với nhau vì dấu hỏi của sự tò mò, và ra đi vì dấu chấm của sự thất vọng, nguyên nhân tan vỡ của tát cả mối quan hệ đều vì thế mà ra cả. Cho đi hơn là nhận về, hãy yêu thương bao dung ngay khi đã ở góc tối của sự vỡ vụn, hỡi những trái tim bé nhỏ của tôi ơi! Khi bạn nghĩ về một mối quan hệ chết, hãy cố gắng nghĩ tới nguyên do bắt đầu của bản thân là gì, chỉ có thế con tim mới có thể tiếp tục yêu thương và trưởng thành. Sự trưởng thành trong một mối quan hệ là khi bạn chấp nhận bản thân người đó không hoàn hảo và từng bước giúp người đó nhìn ra thiếu xót, đứng dậy và cất bước đi.
Nếu được chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn con đường ra đi như thế, không phải tôi không bao dung cho người cũ như tôi đang làm với người mới bây giờ, chi đơn giản là bản thân không còn yêu họ nữa thôi. Nếu đã không còn yêu, không còn thương, tôi không thể nào tiếp tục được. Gía như chọn lại, tôi sẽ ránh xa thật xa cuộc đời ấy để không làm con tim đó đau đớn như thế nữa, thật tàn nhẫn nhưng biết sao được, tiền đề cho sự cố gắng là tình yêu,không thể một người cho và một người nhận được. Xin lỗi, ngàn lần xin lỗi cậu!!!
Chúng ta mất cả đời để tìm người hiểu được mình, nhưng lại đối xử tệ với người hết lòng bên cạnh giúp đỡ cho ta, con người vốn tàn nhẫn và xuẩn ngốc như vậy đấy. Cứ mải mê nhìn nhận những thứ phi thực tế để rồi đánh mất cơ hội tìm ra thứ hạnh phúc đích thực, buồn cười và đáng thương vô cùng. Sống chậm lại thôi, đi nhanh hay chậm là cách lựa chọn của bản thân, đừng vì đuổi theo những thứ phù phiếm rồi lại tự hại người hại mình làm gì. Gửi cho những ai đang yêu và đã yêu, và cả những con người đi kiếm tìm hạnh phúc ngoài kia, hạnh phúc không ở đâu xa, nó ở ngay bên cạnh bạn, quay đầu và nhìn lại, thứ quan trọng bạn bỏ quên ấy nó gần hơn bạn nghĩ rất nhiều ấy,người ơi!!!
Tôi đối xử tốt với mọi người , nhưng lại tàn nhẫn với người con trai coi tôi là cả bầu trời. Ngày chia tay ấy, chúng tôi chia li, rồi sau này như trớ trêu số phận cho tôi gặp một người cũng có quá khứ tổn thương như vậy, họ cũng từng thương và bị chối bỏ, mang trong tâm hồn một trái tim vỡ nát. Kẻ tổn thương người giờ lại yêu môt người từng bị tổn thương khác, số phận có vẻ rất công bằng cho chúng ta, phải không ?
Sau này, gặp lại người từng thương tôi như thế, tôi vẫn muốn nhìn cậu mỉm cười, trao cho câụ những lời hi vọng điều tốt đẹp nhất, kể về quá khứ ấy, lòng có thể an yên và mỉm cười “À, đó là một chàng trai tốt và tuyệt vời…” Họ từng là người thương tôi trong quá khứ, dù kết quả có thế nào, cũng đáng để cho chúng ta tôn trọng và nhận lấy bao dung . Sau tất cả, đau thương để mà trưởng thành và làm bản thân ta mạnh mẽ mà, không phải sao? Bạn có thể cũng như tôi, có thể từng vấp ngã trong tình yêu, cũng có thể đã từng yêu sai cách rồi vô tình làm tổn thương ai đó trong quá khứ, nhưng xin đừng nhân danh tình yêu để tiếp tục làm tổn thương người đến sau nữa được không. Chúng ta sai một lần, xin đừng sai thêm nhiều lần nữa, ai cũng muốn được yêu thương, đừng gây vết thương lòng quá sâu rồi để lại mảnh vỡ cho những người đến sau nữa, rất khó lành và đau đớn vô cùng.
Sau tất cả, mong cho cậu cuộc đời vui vẻ, nụ cười an yên, có thể bước qua quá khứ và bỏ lại tất cả nỗi đau. Mong ai đó đến sau yêu và thương cậu hơn cậu đã từng yêu, bao dung cậu hơn cậu đã từng làm, hai người cùng trải qua thăng trầm của cuộc đời rồi sẽ đi bên nhau đến hết cuộc đời. Tôi cũng chỉ mong như thế mà thôi…..
Cảm ơn và xin lỗi vì tất cả…