
Tôi bén duyên với Waka mới được một thời gian ngắn và bằng cách rất tình cờ.
Hai tháng trước, mẹ tôi không may bị tai nạn. Vết thương khá nghiêm trọng và cả gia đình dù không nói ra nhưng ai cũng tự chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất xảy ra. Nhưng may mắn thay, mẹ tôi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm đó. Sau 3 ngày nằm cấp cứu với đủ thứ dây dợ gắn trên người, mẹ tôi được chuyển lên phòng điều trị tích cực. Gia đình neo người lại có cháu nhỏ phải trông nom chăm sóc, bố tôi chỉ nghỉ được 1 tuần rồi phải đi làm xa, chị gái sau những giờ chăm sóc mẹ lại xử lý đống công việc tồn đọng nên lăn ra ốm. Tôi đang đi làm và công việc đang dần phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, nhưng trong trường hợp đó tôi không nghĩ nhiều, ngay lập tức xin nghỉ việc để về với mẹ. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ chỉ tạm nghỉ 1 thời gian thôi rồi sẽ quay lại, chỉ bản thân tôi biết, đó không phải là “tạm”, mà là nghỉ hẳn. Rất may là công việc của tôi khi đó đã được giải quyết khá là gọn ghẽ nên mọi thủ tục nghỉ việc cũng rất nhanh. Vậy nên, ở thời điểm đó, chỉ có tôi và mẹ trên viện với nhau.
Ban đêm ở bệnh viện rất dài, nhất là đối với những bệnh nhân ở phòng cấp cứu, người trông nom gần như lúc nào cũng phải theo dõi từng nhịp tim, từng hơi thở, từng chỉ số sinh tồn, mỗi cái cựa người, mỗi cơn ho…của người thân. Mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Qua cơn nguy hiểm thì không cần phải theo dõi quá sát sao nữa, mẹ chỉ ngủ nên thời gian trống của tôi rất nhiều.
Bình thường thời gian rảnh tôi hay làm đồ handmade như đan móc len, thêu thùa, đọc sách giấy, xem phim hoặc lướt Facebook. Lúc trên viện, lướt Facebook hay xem phim mãi cũng mỏi mắt, đọc sách giấy hoặc đan móc thêu thùa đến tầm 10h đêm thì phòng bệnh tắt đèn, tôi ngủ không quen, cũng không có giường, mẹ bảo tôi nằm cùng mẹ, nhưng tôi sợ đạp vào mẹ nên cứ nửa nằm nửa ngồi vắt vẻo trên 2 cái ghế nhựa. chẳng biết nên làm gì cho hết đêm, tự nhiên tôi nghĩ nên tìm một app nào đó đọc sách trên điện thoại. Tôi muốn tìm app nào đó có thể đọc offline được, vì không muốn bị phân tâm vào tiếng chuông báo tin nhắn hay thông báo trên Facebook nếu tôi online. Tôi seach trên Google xem app nào được vote nhiều nhất. có rất nhiều bảng xếp hạng được đưa ra với những aap khác nhau, nhưng tôi chú ý đặc biệt đến Waka. Vì cái tên ngắn gọn dễ nhớ, cái logo màu xanh mát mắt và có gì đó rất cuốn hút, thêm vào đó là chế độ đọc cả online và offline, hàng nghìn đầu sách đủ các thể loại và có cả sách miễn phí lẫn thu phí. Vào kho sách miễn phí mà tôi hoang mang. Hoang mang vì không biết chỉ nguyên đọc sách ở đó thôi bao giờ mới hết được. sách miễn phí nhưng chất lượng cực tốt, cập nhật thường xuyên và không phải vài ba cuốn truyện tranh hay sách cũ khó bán như ở mấy hội sách người ta hay tổ chức. Dung lượng của Waka không cao lắm nên tôi quyết định tải về dùng thử. Và Waka đã không làm tôi thất vọng. Waka đáp ứng hầu hết các yêu cầu về sách của tôi. Waka có bảng xếp hạng người dùng, tức là nếu bạn không chăm chỉ đọc sách thì bạn sẽ không thể tìm thấy mình ở bất kể hạng mục nào, kể cả “mọt lười”, điều đó khiến bạn tự ngại với bản thân mình mà phải ép bản thân chăm chỉ hơn. Tôi đã đến với Waka một cách tự nhiên như vậy.
Cùng Waka, thời gian trên bệnh viện không còn đáng sợ với tôi nữa. Từ ngày dùng Waka, tôi nhận ra mình đã suýt đánh mất đi niềm yêu thích với những cuốn sách, với con chữ câu văn. Thời gian qua vì loay hoay mê mải với công việc, với tiền bạc, với áp lực từ cuộc sống, tôi đã quên mất đi thói quen đọc sách từ ngày ngày còn nhỏ. Nhờ Waka tôi lại được đắm chìm vào con chữ mọi lúc mọi nơi, tôi có thể nghe sách nói trong lúc làm việc, trong khi tay còn bận đan len hay thêu thùa – việc mà nếu đọc sách giấy bình thường sẽ khó mà làm được. Tôi phát hiện ra có thể vừa đan len vừa đọc sách thật vô cùng hạnh phúc, và thứ hạnh phúc đó của tôi do Waka đem lại. Cảm ơn bạn, Waka.
Không có duyên đồng hành cùng Waka trên chặng đường 5 năm qua, nhưng chắc chắn những ngày tháng sau này sẽ đi cùng Waka để cùng nhau phát triển văn hóa đọc theo một cách đặc biệt hơn, cùng nhau lan tỏa những giá trị tích cực của việc đọc sách đem lại.