
Bố mẹ bạn có phải là những người khó tính khôngggg??
Còn tui thì...haizzzz. Bạn nào cùng cảnh ngộ như tui thì điểm danh nhé để biết tui k cô đơn 🙁(
- Bạn luôn là người đầu tiên rời khỏi cuộc vui trong khi lũ bạn có thể tự do quẩy đến tận nửa đêm.
- Mỗi lần bạn muốn xin phép bố mẹ sang ngủ nhà đứa bạn gái thân nào đấy, chắc chắn bạn đã phải mất đến 37 giờ đồng hồ để lên dây cót tinh thần, chuẩn bị cả bài diễn văn dài bằng powerpoint thật chi tiết về gia đình của nhỏ bạn, cùng một bản hợp đồng cam kết rằng bạn sẽ không đụng đến một giọt bia rượu nào và ngoan ngoãn lên giường ngủ lúc 10h đêm.
- Bất cứ khi nào bạn bè có những kế hoạch tuyệt vời cho buổi tối cuối tuần, bạn không cần xin phép cũng biết rằng bố mẹ sẽ không đồng ý dù bạn đã mấp mé trước đó hẳn 2-3 ngày.
- Mỗi lần muốn xin xỏ điều gì, bạn toàn phải tập đối thoại trước gương và đoán trước những câu mà bố mẹ bạn sẽ trả lời.
- Và tất nhiên, bạn phải chờ khi tâm trạng của bố mẹ luôn ở trạng thái tốt nhất mới dám mở lời.
- Khi mở lời rồi bạn cũng chỉ dám nói về điều đó 1 lần, duy nhất 1 lần. Bạn không thể hiểu nổi tại sao bạn bè của bạn luôn yêu cầu bạn "hãy thử xin bố mẹ lần nữa" để làm gì, kết cục vẫn có gì thay đổi đâu chứ.
- Bạn luôn phải chọn lựa giữa việc được đi chơi vào tối Thứ 6 hay tối Thứ 7 bởi bố mẹ không bao giờ cho bạn được toại nguyện cả hai.
- Bạn nối dối liên tục - về mọi thứ - và cứ như vậy.
- Bạn không bao giờ dám tỏ ra cáu gắt với những quyết định của bố mẹ cho đến khi bạn vào đại học.
- Bạn chưa từng có những tâm sự riêng với bố mẹ của mình. Và họ luôn đặt trên giường của bạn cuốn sách tìm hiểu về sự thay đổi của cơ thể khi bạn bắt đầu bước vào tuổi dậy thì.
- Những câu chuyện trên bàn ăn luôn xoay quanh việc nghiên cứu hay thời khóa biểu của lớp, chứ chưa bao giờ là về vấn đề xã hội hay tình yêu - những thứ bạn thực sự quan tâm.
- Cho đến hôm nay, mỗi khi chọn một trang phục nào đó để mặc bạn vẫn luôn nhớ đến suy nghĩ và lời góp ý của bố mẹ vào những năm tháng cấp 2 và cấp 3.
- Luôn phải chuyển kênh tivi khi bố mẹ vô tình mở cửa phòng bạn và tivi đang chiếu phải cảnh hôn.
- Bố mẹ luôn cố gắng để đăng kí cho bạn các trường học đầy đủ chức năng và những chuyến đi thực nghiệm đến những vùng đất mới - không cần biết bạn nghĩ gì về chúng, bạn có thích hay không.
- Bạn đã dành nhiều năm để mơ về cuộc "nổi loạn" chống lại sự quản chế của bố mẹ và đến giờ nó vẫn là mơ ước.
Haizzz, ĐÓ LÀ TRƯỜNG HỢP CỦA TUI KHÔNG BIẾT BỐ MẸ CÁC BẠN CÓ KHÓ VẬY KHÔNG... 🙁