
Mở đầu câu chuyện của phần 2 này là một vụ án xảy ra ở một thành cổ bình yên chưa từng có bất kỳ vụ án nào xảy ra. Một vụ giết người đầy man rợ với hơn 40 nhát chém trên cơ thể và mặt vô cùng điên cuồng. Đó giống như là sự “bình tĩnh lại phẫn nộ, kiềm chế mà cuồng loạn”, tàn nhẫn đến mức khiến người khác bị ám ảnh. Nhưng có một chân lý vĩnh viễn: Bóng tối cho dù che khuất hết thảy thì khi ánh sáng đến cũng là lúc nó trần trụi trước chính nghĩa.
Lần này, không chỉ có Bạc Cận Ngôn và Giản Dao tham gia vào vụ án tưởng đơn giản mà phức tạp này. Bên cạnh họ còn có sự giúp sức và hỗ trợ hết mình của anh cảnh sát địa phương ưu tú Phương Thanh. Từng bí mật động trời trong biệt viện họ Diêu được đưa ra ánh sáng. Hết thảy đều xuất phát từ sự điên cuồng chiếm đoạt, tham lam, ích kỷ. Tội ác gây ra bị vạch trần không chỉ khiến chúng ta bàng hoàng kinh ngạc mà còn có cả sự đau thương và chua xót. Sát nhân không ngờ đến mang trong lòng một bi kịch, một tấm lòng của người mẹ lại vô tình bị kẻ sát nhân khác lợi dụng để “giết người diệt khẩu”, đổ tội và che dấu bản chất xấu xa của mình. Đây được xem là vụ án "án lồng trong án" rất hay.
Từ vụ án khắc nghiệt đó trở về, bên cạnh Cận Ngôn lúc này còn có thêm một Phương Thanh đầy ưu tú, mạnh mẽ. Cận Ngôn, Giản Dao, An Nham, Phương Thanh chính thức trở thành một đội tác chiến, cùng với Tử Ngộ trở nên thân thiết hiểu ý nhau như cộng sự trăm năm.
Nhưng bình yên chưa kéo dài thì vụ án tiếp theo xảy ra, đó chính là vụ đầu độc trong một nhóm cosplay. Bằng vào sự thông minh thiên tài của Cận Ngôn và Giản Dao, sự xuất sắc trong tư duy và nhanh nhẹn của Phương Thanh, họ nhanh chóng lật tẩy được bộ mặt kẻ sát nhân với thân phận “sinh đôi” vừa đáng thương lại vừa đáng trách.
Đúng lúc này thì một chuỗi vụ án liên tiếp kéo đến. Tất cả mọi bước đi, mọi hành động, mọi góc nhìn của họ đều giống như bị người khác dõi theo. Kẻ lạ mặt đó tung những đòn nho nhỏ về phía họ, dẫn dắt họ đi vào tấm lưới mình giăng ra. Ngông cuồng, nguy hiểm và độc ác, đó là những gì mà chúng ta có thể cảm nhận được.
Và nếu chúng ta đã đọc phần 1 của câu chuyện hẳn sẽ biết, cô gái mang tên Vũ Mông có quan hệ và ý nghĩa như thế nào đối với Phó Tử Ngộ, bạn thân của Bạc Cận Ngôn. Tưởng rằng cô gái ấy đã chết cách đây 8 năm, giờ đây lại bất ngờ xuất hiện và trở về. Giống như là định mệnh, lại giống như là dấu hiệu cho biết những ngày êm ả của họ không còn nhiều nữa. Cô gái ấy mang rất nhiều bí ẩn và sự chết chóc. Nhưng, đứng trước bóng hình cô gái ấy, Tử Ngộ dường như không thể ngăn được sự thôi thúc của trái tim.
Mỗi khi trí nhớ chạm đến mảng ký ức ngày hôm ấy, trái tim Tử Ngộ như vỡ nát. Cô gái nhỏ Hàn Vũ Mông mà anh yêu cứ thế chìm xuống đại dương mênh mông kia. Bầu trời như bị giông tố xé rách, nước biển lạnh lẽo âm u cuốn theo tất cả yêu thương trong anh.

Hàn Vũ Mông đi rồi, trái tim Phó Tử Ngộ cũng chìm vào địa ngục…
Tử Ngộ vì Vũ Mông mà đi đến một quyết định liều lĩnh. Khi ấy anh không hề biết được rằng, lần đánh cược này anh mất đi tất cả. Vũ Mông, cô gái nhỏ anh yêu vì anh lại chết thêm lần nữa, lần này là thật sự. Còn anh, cũng không thể tránh khỏi số phận tàn nhẫn mà Thượng đế đã an bài. Tất cả, chìm vào bóng tối. Nước mắt và máu hòa quyện vào nhau. Tan vỡ đến khổ sở.
Ngay đến Giản Dao cũng chỉ là một quân cờ trong trận chiến này. Từng sự việc, từng chi tiết đều móc nối với nhau và có quan hệ chặt chẽ. Cô bị bắt cóc và giam vào căn phòng lạnh lẽo kia. Bọn họ đang chờ Cận Ngôn đến. Và chúng sẽ hủy diệt mọi thứ.
Khi ấy, từng bước đi kiên định đầy dũng cảm của Cận Ngôn về phía Giản Dao để cứu cô là từng chuỗi đau thương và bi ai. Bởi mỗi bước đi này của anh là một lần anh hủy đi ánh sáng trong đôi mắt của mình. Máu từ mắt anh chảy ra, tràn qua khóe mi. Nhưng anh không quan tâm, anh cần tìm Giản Dao, anh cần tìm cô gái nhỏ ấy, cô ấy đang đợi anh…
Ngày hôm ấy, Bạc Cận Ngôn mất đi Phó Tử Ngộ, người bạn thân duy nhất của anh.
Ngày hôm ấy, Bạc Cân Ngôn mất đi ánh sáng trong đôi mắt của mình.
Ngày hôm ấy, vợ anh - Giản Dao cùng hai người bạn thân thiết trong đội là Phương Thanh, An Nham đều bị trọng thương rất nặng.
Ngày hôm ấy, thế giới của anh chỉ còn lại tăm tối. Cho dù công lý đã chiến thắng thì tất cả đều phải trả giá. Và Bạc Cận Ngôn quyết định rời đi với trái tim cùng thân xác chằng chịt vết thương và đau đớn.