
Ngày qua ngày ta chìm trong mộng ảo
Cố quên đi ôi cuộc sống muộn phiền
Mắt mỏi mệt lê từng dòng chữ nhỏ
Đắm thân mình với ước vọng thành tiên.
Xa bạn bè ta xa dần xã hội
Mắt thâm quầng, đầu tóc rối lôi thôi
Tâm tính ta ngày qua ngày biến đổi
Nhớ khi xưa bỗng chợt tỉnh bồi hồi
Còn lại chi chút ngây thơ ngày nào
Người yêu thầm nay chỉ còn chiêm bao
Cũng vì ta sống trong thế giới ảo
Chỉ mình ta thức tỉnh đến khi nào ?
Ta tìm lại cho mình một ước mơ
Tìm một ai khiến ta phải mong chờ
Để đêm về đắm chìm trong nỗi nhớ
Đôi lời buồn đành nhắn gửi qua thơ
Ảo truyện
11:35, 26 tháng 1, 2018