
Cuộc đời thất bại chẳng bằng ai
Cô đơn thức trắng với đêm dài
Năm tháng vô tư cùng điên dại
Khen chê đàm tiếu bỏ ngoài tai
Nam nhi chí chẳng tại bốn phương
Chân mỏi chẳng bước mấy dặm trường
Xưa nay vốn quen cùng êm ấm
Có dám trải gió cùng nằm sương ?
Tâm bình khí lặng chốn phồn hoa
Có chắc giờ đây là mặt nạ
Còn cốt khí giữa bao điều dối trá
Vẫn vui tươi hạnh phúc khi về nhà
Tâm vô niệm nhưng thân thể ồn ào
Những ham muốn và dục vọng đỉnh cao
Hay bình phàm miếng cơm và tấm áo
Chỉ cần mai nước mắt chẳng tuôn trào
Người không hiểu vì ta không giống nhau
Một người thích một người thấy đau đầu
Điều trải qua, với ta nào ai thấu ?
Người cũng vậy nên chớ có âu sầu
Đến bao giờ thì chợt tỉnh cơn mơ
Chuyện hơn thua mãi cũng phí thời giờ
Bớt suy nghĩ cho đôi lời tình lỡ
Bấy lâu rồi quen gửi lòng qua thơ...
Khí
04:10, 23 tháng 6, 2018