
Nắng ru thềm, mắt người không buồn mở
Quán vắng buồn lại văng vẳng câu thơ
Người đưa tay người không còn ở lại
Gió hỏi lòng còn nhung nhớ gì ai?
Cánh hoa tàn nhụy hồng cũng đã phai...
Biết tìm đâu xưa thơ ngây làn tóc
Với trái tim ngây ngô lúc ban đầu
Chốn vườn Hồng Họa My cũng ngừng đậu
Bóng người tình nào còn được đậm sâu!