
Khi lang thang về những miền cô độc
Cánh ch** nhỏ buông nhẹ bờ vai ai,
Dẫu biết rằng tóc dài thêm nhung nhớ
Dài tới eo riêng ta vẫn đợi chờ...
Ánh dương tàn cơn say chẳng buồn tan
Vẫn mơ mộng vẫn một chút miên man
Mùi hoa sữa gửi căng đầy lồng ngực
Lời vẫn một sao trong tâm vô vàn
Người đi nửa bước người ngoảnh lại
Buông thả trước mắt chuyện đúng sai
Có khi nào trên dòng đời vội vã
Người lướt qua bỗng thoảng hương hoa nhài?
Loài cỏ dại chắc gì đã có hoa ?
Đưa chút hương thêm nỗi nhớ xa nhà
Lướt qua nhau như vô tình năm tháng
Thân trai tráng mà sao tâm đã già
Khi lang thang đi về miền cô độc
Cánh ch** nhỏ buông nhẹ bờ vai ai ?
Dẫu biết rằng tóc dài thêm nhung nhớ
Chờ tới eo riêng ta vẫn đợi chờ...
Ánh dương tàn cơn say chẳng buồn tan
Chút hoa sữa gửi căng đầy lồng ngực
Lời vẫn một sao trong tâm vô vàn
Người đi nửa bước người ngoảnh lại
Buông thả trước mắt chuyện đúng sai
Có khi nào trên dòng đời vội vã
Người lướt qua bỗng thoảng hương hoa nhài
Loài cỏ dại chắc gì đã có hoa ?
Đưa chút hương thêm nỗi nhớ xa nhà
Lướt qua nhau như vô tình năm tháng
Thân trai tráng mà sao tâm đã già
Khi lang thang đi về miền cô độc
Cánh ch** nhỏ buông nhẹ bờ vai ai ?
Dẫu biết rằng tóc dài thêm nhung nhớ
Chờ tới eo riêng ta vẫn đợi chờ...
Ánh dương tàn cơn say chẳng buồn tan
Chút hoa sữa gửi căng đầy lồng ngực
Lời vẫn một sao trong tâm vô vàn
Người đi nửa bước người ngoảnh lại
Buông thả trước mắt chuyện đúng sai
Có khi nào trên dòng đời vội vã
Người lướt qua bỗng thoảng hương hoa nhài
Loài cỏ dại chắc gì đã có hoa ?
Đưa chút hương thêm nỗi nhớ xa nhà
Lướt qua nhau như vô tình năm tháng
Thân trai tráng mà sao tâm đã già
Vô cảm.
01:09, 6 tháng 12, 2017