Tháng 7 âm lịch , dương gian gọi tháng này là tháng cô hồn .
Ring , ring , ring !
-Đã 1h sáng , không biết ai nhắn tin !?
tôi mò dậy , từ trên giường xuống dưới đất , tiến về phía bàn học nơi ánh đèn điện thoại đang sáng và có tiếng chuông của tin nhắn . Số máy lạ , tin nhắn là , tội bỗng chợt nhận ra hôm nay là ngày đầu tiên của tháng 7 âm lịch . Đọc tin nhắn xong vì tôi quá buồn ngủ nên cũng không suy nghĩ nhiều về dòng tin kì lạ “ về với mẹ đi con “ .! Tôi trở về giường của mình và ngủ tiếp . Tôi đã ngủ một mạch cho đến 7h sáng hôm sau . Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường cho đến tối , khi tôi đi học về , tôi cảm thấy rất lạ , lẽ ra trời tháng 7 âm lịch làm j có gió . Tôi cũng không bận tâm lắm , tôi để bạn tôi đưa tôi về . Trên đường về , tôi thấy 1 người phụ nữ trên người mặc toàn đồ màu đỏ , mái tóc đen , bế 1 đứa bé tầm 1,2 tháng tuổi j đó cũng dược choàng trên người 1 chiếc khăn màu đỏ , mái tóc của người phụ nữ dài , thẳng và đen cứ rũ xuống tạo thành 1 cảnh tượng sợ hãi trên đoạn đường nhà tôi . Bạn tôi trở tôi về nhà , lúc đi qua đoạn đó , tôi nghĩ bạn tôi cũng nhìn thấy nhưng không , cô ấy nói rằng : “ làm j có người phụ nữ nào như thế , chắc là cậu tưởng tượng ra thôi .”
Tôi nói :” tao đã nhìn thấy thật mà , bà ta trông rất là đáng sợ “!
bạn tôi đáp lại :” mày điên à , thời buổi này làm j có chuyện như thế , chắc do mày học quá sức rồi , thôi lên nhà ngủ đi , đừng ảo giác vớ vẩn nữa , mày bớt đọc truyện ma đi được rồi đấy “.
Tôi cũng ừ một cái rồi đi vào nhà , khoá cửa rồi đi ngủ . Tôi ngủ một mạch tới sáng hôm sau là ngày mồng 2 tháng 7 âm lịch . Tôi cảm thấy bình thường như bao ngày khác , có lẽ tôi đã nghĩ quá nhiều hay chăng ?? Những hôm sau , tôi đều cảm thấy bình thường cho đến hôm rằm . Đêm ngày 14/7 âm lịch , tôi mơ thấy người phụ nữ áo đỏ đó đang bế đứa bé rồi hát ru “à ơi , à ơi ,...” từ chỗ người phụ nữ ấy ngồi , có một chất j đó màu đỏ tuôn ra , hai hàng mi mắt của bà cũng tuôn ra nước mắt , nhưng nước mắt của bà cũng có màu đỏ ,điều này khiến tôi dỡ hãi và bất ngờ tỉnh dậy . Sáng hôm sau , tôi dậy rất sớm , trước cửa nhà tôi được đặt 1 cái hộp màu đỏ , tôi mở ra thì đó là 1 chiếc váy màu đỏ tuyệt đẹp và có một bức thứ được viết bằng máu , lúc lật chiếc váy ra thì bên trong có một chiếc bùa , tôi cảm thấy hơi sợ vì chiếc bùa cũng đc làm từ loại vải nhung , lụa đỏ , bên trên thêu chữ hán màu trắng . Khi bố mẹ tôi dậy tôi đã hỏi bố mẹ tôi . Bố mẹ tôi run run sợ hãi khi thấy những thứ đó , bố tôi run rẩy lấy tay chỉ thẳng vào mặt tôi và
- Mày , mày không phải con tao , mày là con quỷ đỏ
Nói xong bố tối lao đến chỗ tôi và bóp cổ tôi , tôi suýt nữa đã chết dưới tay bố tôi , mày mắn lúc đó mẹ tôi đã giữ bố tôi và nói
- Con về phòng đi , ở đây để mẹ lo cho , chạy nhanh lên , đừng ra khỏi .
tôi lao một mạch lên phòng và khoá cửa , tôi đã ở trên đó nguyên ngày và không ra khỏi phòng dù chỉ một bước . Tối đến , mẹ tôi mang đồ ăn và cái thùng đồ quái dị đó lên trên phòng tôi và hỏi :
- Con có biết sao bố con lại giận dữ như vậy không ?
- con không biết !!
- khi thấy lá bùa và bộ váy , giấc mơ và bức thư khá giống với câu chuyện người phụ nữ trong thành phố nơi chúng ta ở . Bố con và mẹ thực sự đã rất sợ hãi nhưng mẹ buộc phải nói chọn con nghe thôi
- Dạ !!!
- Cách đây khoảng 13 năm về trước , đoạn đường nhà chúng ta đã xảy ra một vụ tai nạn khá nghiêm trọng , một chiếc xe ô tô được một tài xế xay xỉn điều khiển vì sơ suất nên đã tông phải một và mẹ đang ẵm đứa con của mình , toàn thân và và đứa bé dính đầy máu , hôm đó là ngày mẹ sinh ra con , mẹ đã lẻ cùng phòng với người phụ nữ đó , vì cô ấy khỏe hơn mẹ nên sau khi sinh xong vài giờ đã được suất viện , mẹ thì nằm trong đó , nhưng con biết sự trùng hợp gì không ??
- dạ không ạ
- mẹ và cô ấy đều để con gái và trên người của cả hai đứa đều có cùng một vết tràm màu đỏ kẻ cũng một chỗ và cùng như nhau . Cô ấy là một và mẹ đơn thân nên mẹ rất thương cho hoàn cảnh cô ấy .
- Vậy có nghĩa là đứa trẻ đó còn chưa đầy một ngày tuổi .!
- đúng vậy ! Sau khi cô ấy xuất viện cho đến tối , mẹ nghe tin cô ấy bị tai nạn và không qua khỏi cùng sinh linh bé bỏng của mình . Sau khi cô ấy qua đời được vài ngày thì mẹ xuất viện , khi trở về nhà , mẹ tìm hiểu về cái chết của cô ấy và sự trùng hợp của các con , mẹ mới thấy sợ hãi và lạnh gáy khi bài viết nói rằng :” một trong hai đứa trẻ sẽ phải chết , hiến dâng vật tế lễ cho thần linh , hình hài bé bỏng chưa nên người , cướp đi sinh mạng làm tế lễ “. Mẹ thực sự rất sợ hãi .
- Mẹ à ! Tính đến hôm nay , ngày 15/7 âm lịch là con tròn 13 tuổi 13 ngày phải không mẹ ??
- đúng vậy !
Mẹ tôi run run người và tiếp tục câu chuyện .
- người tài xế đó vì say xỉn nên không ai làm j được ông ta , cho đến khi 49 ngày đã mất của cô ấy , họ đã tìm được xác của người đàn ông đó dưới vực sâu , vẻ mặt sợ hãi , không hề có một vết thương , khi chết hai mắt vẫn mở khiến cho rất nhiều người sợ hãi . Mọi người đã thống biết nhất rằng sẽ không bao giờ nói lại chuyện ấy nữa . Mọi người cho rằng oan hồn của cô ấy dưới âm phủ bứt dứt nên đã đợi đến ngày ấy để giết ông tài xế đó .
Cứ đến 12h đêm của ngày hôm đó , người ta luôn thấy thấp thoáng đâu bóng dáng của người phụ nữ mặc bộ đồ đỏ đang bồng con rồi hát ru à ơi à ơi với hai hàng lệ tuôn ra máu khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng .
Mong cô được siêu thoát , chuyển kiếp dương gian , báo thù nỗi oan của kiếp trước . Nam mô a di đà , nam mô a di Đà .....
~ hết ~