Gửi tin nhắn cho anh ấy, không lập tức trả lời tôi, tôi thất tình rồi!
Anh ấy làm tôi tức giận, vì cái gì còn không dỗ tôi, tôi thất tình rồi!
Anh ấy rủ tôi đi chơi, tôi căng thẳng đến nỗi không ngủ được, anh ấy vậy mà nói không đi nữa, tôi thất tình rồi!
Ừm…… không quan tâm anh ấy nữa, sẽ không hối hận nữa.
Anh ấy sao lại bắt chuyện với tôi nữa? Anh ấy rốt cuộc là có ý gì??? Có phải là yêu tôi rồi không? Tôi phải đợi một lúc nữa mới được trả lời lại…suy nghĩ xem trả lời thế nào….anh ấy làm gì lại không trả lời tôi nữa?? Ô tô kê, thất tình rồi.
Anh ấy hôm nay sao lại không tìm tôi nữa? Anh ấy đang làm gì? Không được, tôi không ngủ được, tôi phải tìm anh ấy, anh ấy với tôi còn chưa nói chuyện xong sao đã đi ngủ rồi, tôi thất tình rồi!
Cảm thấy mỗi ngày đều đang thất tình, chính là như thế.
1028 người thả tim rồi cũng nên trả lời lại
Lần cuối cùng cập nhật
Ở bên nhau sắp được 4 tháng rồi, theo đuổi con trai có cảm nhận gì à? Mặc dù thành công rồi, nhưng lúc trước thật sự rất khó chịu, phải nín nhịn không được hồi âm, nhẫn nhịn bản thân không được suy nghĩ lung tung, phụ thuộc rất nhiều vào việc tự điều chỉnh tâm thái của bản thân, nghĩ thoáng ra được thì tốt rồi. Sau khi tôi không còn cố chấp như trước nữa thì anh ấy dường như lại đáp lại tôi.
Trước đây, khi chưa yêu nhau, nghĩ rằng được cùng anh ấy yêu đương là tốt rồi, tôi sẽ không sợ hãi nữa. Thật ra khi yêu nhau mới là khó nhất, lúc mới bắt đầu tôi rất không quen với việc cùng anh ấy ở bên nhau, sau này không dễ gì mới tự nhiên hơn một chút, sau đó lại vì chị dâu anh ấy nói tôi thô lỗ mà cảm thấy buồn phiền trong rất nhiều ngày, thậm chí còn hoài nghi bản thân. Lúc bắt đầu cảm thấy kết hôn rất đơn giản, sau này vì đủ mọi loại việc vụn vặt làm tôi cảm thấy sợ hãi. Tôi cảm thấy bản thân căn bản không xử lý tốt mối quan hệ với nhà anh ấy, nói với anh ấy để anh đừng để tôi gặp mặt bố mẹ anh ấy nữa, tôi thật sự rất sợ hãi. Tôi nói với anh ấy rằng yêu nhau thật khó.
Việc vui mừng nhất là, anh ấy là người mang lại cho tôi cảm giác an toàn lớn nhất, chủ động đưa ra vấn đề rồi cùng tôi giải quyết. Cho dù lần đầu tiên cảm nhận được sự chấn động lớn như vậy, phản ứng thái quá, thế nhưng anh ấy vẫn rất kiên nhẫn nói chuyện với tôi, không giống như tôi vừa khóc vừa nháo. Sẽ cảm thấy rằng tôi và anh ấy là người một nhà. Luôn cảm thấy rằng anh ấy không thích tôi. Thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận thì thấy rằng anh ấy rất để ý đến cảm nhận của tôi, hi vọng tôi có thể vui vẻ. Anh ấy làm tôi trở lên tốt hơn, học cách nhìn về mặt tốt, học cách nhìn nhận bản thân. Ngày trước cảm thấy giao tiếp rất đơn giản, thật khó để tiếp nhận một cách thụ động. Nhưng mà thật ra việc khó nhất chính là là người đầu tiên mở miệng nói chuyện.
Chỉ là không có tình yêu ngọt ngào, nhưng mà tôi vẫn rất vui vẻ, rất cảm ơn anh ấy. Đây là đoạn tình cảm lấy kết hôn làm tiền đề, trên thế giới này nào có hai người rất hợp nhau chứ, trước đây lúc làm bạn tốt rất đơn giản, nhưng thật sự lúc ở bên nhau thì không như thế nữa, cần thời gian để dần dần hòa hợp.
Mọi người vẫn là nghĩ cách để kiếm nhiều tiền đi, rốt cuộc thì đàn ông cũng không tốt bằng tiền được.
Tối nay mất ngủ rồi
Chính là như vậy!