Xin chào các bạn đọc, mình xin giới thiệu đôi chút về bản thân, mọi người gọi mình là DD và mình nhát lắm ,cực kì sợ ma. Chuyện là thế này hôm qua mình nằm mơ được chuyện kinh dị lắm , trùng hợp là sáng nay đi ngang thấy cuộc thi này nên muốn vào chia sẽ thôi, chứ cũng không định thi thố gì ^^ . Để các bạn chờ rồi , bắt đầu luôn thôi
Với những ai sống ở chung cư cao tầng sẽ biết , tầng nào tầng nấy đều cực kì giống nhau. Nếu các bạn đi cầu thang bộ thì khó có thể nhận ra mình đang ở tầng mấy .
Bạn lúc này đang sống ở căn hộ tầng 14, đang lúc trời chạng vạng, định đi xuống lầu mua đồ gì ăn lót bụng thì đúng lúc thang máy bị hỏng nên đành đi cầu thang bộ vậy. Bạn đi xuống được 1 tầng thì thấy có 1 cô bé tầm 6 tuổi đang đứng ở cạnh cầu thang nhìn bạn. Thực ra thì cũng không có gì đáng sợ mấy , cô bé này gương mặt rất khả ái và bộ váy xanh nhạt cô mang cũng rất đẹp. Nhưng giờ này có 1 đứa bé đứng ở đây một mình thì đúng là không bình thường. Bạn tới lại gần và hỏi xem tại sao em ấy lại đứng ở đây ? ba mẹ em đâu ?. Nhưng những gì bạn nhận được lại chỉ là một nụ cười và : "- HÃY BƯỚC ĐẾN TẦNG TIẾP THEO NÀO" . Đừng cố gắng làm gì bạn không thể có câu trả lời khác đâu.
Đành thôi, bạn bỏ cuộc và kệ nó vậy. Đi xuống tầng tiếp theo, mọi thứ vẫn bình thường , khoan....có gì đó không đúng , vẫn là cô bé đó , vẫn là vị trí đó, nhưng lần này hình như bộ váy cô mặc có mày sẫm hơn thì phải . Nhưng làm sao có thể như thế được, không phải là cô bé này vừa mới ở tầng trên sao? Bạn sẽ hỏi chứ , kiểu như là sao em lại ở đây ? Không phải em vừa ở tầng trên xuống ? Nhưng vô ích thôi vì tất cả câu trả lời đều là : "- HÃY BƯỚC ĐẾN TẦNG TIẾP THEO NÀO . Thôi , kinh quá , ráng chạy ra khỏi chỗ này thôi. Bạn bước nhanh xuống tầng tiếp theo, tiếp theo nữa , nhưng tầng nào cũng có cô bé ấy đứng ở đó , chỉ có chiếc váy thì càng sẫm màu lại và còn một điều đặc biệt nữa là dù bạn đã bước xuống nhiều tầng thì vẫn chưa xuống đến gần mặt đất , vẫn ở vị trí như cũ , giống như tất cả mọi thứ đều dừng lại ở tầng 13.
Lúc này không những lo lắng mà còn sợ hãi , nhất là khi có một cô bé nhìn bạn chằm chằm nở nụ cười mãi thì đúng là kinh không thể tả. Dù gì thì đi xuống cũng không được , bạn quyết định đi lên , đi lên tầng mình , phòng mình ngủ một giấc mong sau khi thức giấc mọi thứ bình thường lại như cũ. Bạn quay đầu lại chạy lên tầng trên , chạy tới nhà mình . Để xem ...13.A, 13,B, 13.C ,... khoan đã đây vẫn là tầng 13 mà . Chạy lên 1 tầng nữa thì vẫn là các phòng 13.A , 13.B ... không tìm được thấy số 14.G đâu cả . Sợ hãi lắm rồi , bạn đập cửa từng phòng nhờ sự giúp đỡ nhưng chẵng có ai mở cửa cả, cả tầng vắng tanh không một bóng người .
"-HÃY BƯỚC ĐẾN TẦNG TIẾP THEO NÀO" - cô bé mỉm cười với bạn .
Tuyệt vọng , bạn chạy hết sức lực xuống dưới. Mỗi tầng bạn đều chạy qua cô bé ấy , rồi chạy mãi cho đến khi chiếc váy cô mặc không còn là màu xanh nhạt lúc ban đầu nữa mà thay bằng màu xanh sẫm gần như màu đen máu .Không , rõ ràng là có máu chảy xuống luôn ấy . Đột nhiên bạn nghe câu nói hoàn toàn khác : "CÒN 1 TẦNG NỮA THÔI BƯỚC TIẾP ĐI NÀO . ...còn 1 tầng nữa ..... là mình đi đời à ,... Người ta nói rằng nếu các bạn cố đi tiếp thì kết cục chẳng mấy tốt đẹp đâu . Tới đây là hết rồi , dù chạy xuống mấy tầng thì nhìn ra hành lang cũng chẳng thấy thay đổi. ...Vậy nếu mình nhảy xuống thì sao , chỉ cần nhảy 1 cái là có thể xuống mặt đất ngay lập tức , nhưng đồng thời bạn cũng nát ra thành từng mảnh thôi. Chẳng thể làm gì cả , bạn ngồi gục xuống đất , muốn ra khỏi đây nhưng không thể lên hay xuống 1 tầng nào nữa.....thế thì ngồi mãi ở đây vậy... Tuyệt vọng bạn hỏi : "hãy nói tôi nghe đi , làm sao để có thể ra khỏi đây , làm ơn hãy để tôi đi " . Có động tĩnh , cô bé bước gần tới bạn và nói : -VẬY ĐỪNG NHÌN RA CÁI BAN CÔNG
Bạn làm theo, nhắm mắt lại. "...hihihi....đùa đấy ..." bạn bị giết bởi 1 cây riều... HẾT
.
Cám ơn đã đọc
