
23h00 ngày 30 tháng 7 âm lịch đêm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe về những cái chết đầy bí ẩn của những bạn tôi . Những dòng chữ này sẽ là những dòng chữ cuối cùng của cuộc đời. Bên ngoài trời mưa rất to , "nó" sắp tới rồi và mọi chuyện đêm nay sẽ kết thúc.
Năm 18 tuổi tôi đỗ đh vào một ngôi trường giàu có. Chẳng mấy chốc đã quen vài đứa bạn thân . Bọn tôi rủ nhau đi chơi đến một bản làng khá xa và quyết định sẽ ở lại vài hôm .Mọi truyện sẽ hoàn toàn bình thường nếu lần đó tôi im lặng thì cỡ lẽ tôi và mấy đứa bạn vẫn sẽ không phải hối hận.
Thuê một căn nhà khá khang trang nhưng lạ thay cạnh đó là một bãi đất trồng rất nhiều thông nhưng tất cả các cây chết hết duy có một cây khá to vẫn sống cạnh một con mương đen ngòm . Tôi nhớ hôm đó khi cả lũ chơi đêm về nghe thấy một du khách kêu nên :"..ma.." Bọn tôi lao ra xem thì thấy xung quanh chả có gì . Dân làng cũng đổ xô ra nghe chị ta nói mọi người đều im lặng ai lấy cũng tản ra về nhà . Bọn tôi cùng mấy người đỡ chị về. Chẳng du khác nàobiết rằng mảnh đất ấy sau cái cây to xanh kia là một bóng đen đôi mắt đỏ lòm nở một nụ cười đầy ma mị.chắc chỉ có dân quanh đây hiểu...
Bẵng đi 1 ngày hôm sau mới tờ mờ sáng thằng Huân đạp cửa cái "đầm kêu nên
:"này tụi mày dậy đi ,có người treo cổ chết"
: :"ai
:" là cái bà hôm nọ kêu có ma đấy, treo cổ trên cây kìa"
Cảnh sát vào cuộc điều tra hộ chỉ kết luận rằng đây là vụ tự tử . Nhưng 3 hôm liền tiếp theo trâu gái thi nhau treo cổ trên cây đó cũng cùng vị trí đấy. Cảnh sát tới đông như hội ra lệnh tối không ai được ra ngoài còn cử người đi tuần quanh đêm ấy vậy mà hôm sau vẫn có 1 lủng lẳng trên cây. Phòng của chúng tôi có cửa sổ nhìn ra cây đó cũng gần .
"Ê chúng mày , đêm nay rình con ma đấy xem mặt mũi nó thế nào để " 1 ý kiến ngu nhất trên đợi ấy vậy mà 3 đứa kia hò reo hưởng ứng .
Đêm đến cả lũ rình ở cửa sổ mắt nheo ra hướng về cái cây . Đã quá nửa đêm không thấy ai cũng nản tự nhiên thằng Hạo kêu nên
"Ê có cái bóng đen"
Cả lũ thì đầu qua cửa sổ xem r lập tức phi nên giường trùm chăn . Thằng thiên nói
" chúng mày ... có thấy ...mặt nó không ..."
" có cái mặt nát cộng thêm đôi mắt ... ghê quá..: -thanh đáp .
" hình như nó ... vừa nãy nó nhìn thấy tụi mình ... còn cười nữa.."
Sáng mai cả bọn kéo nhau về thành phố mà nào ai biết rằng cái thứ ma quỷ ấy bấm dai như đỉa. Từ hôm ý thằng Huân ốm sốt niên tục rồi cũng về quê nghỉ. Có lần nó gọi nên bảo " đêm có ai cứ gọi tao, làm mất ngủ cứ kiểu này chết mất " vào đúng thật thắng sau nó ra đi trong sự đâu xót của mn nghe đâu uống nhiều thuốc ngủ quá sốc thuốc
Dc mấy tháng thằng thiên xin về quê mấy hôm vì vừa được giải nhất bơi nội thành phố muốn khoe làng.đang ngủ tự nhiên thằng Tý gọi "mày đang ở đâu về quê thằng Thiên nó chết rồi" tôi dựng người " gì chứ làm sao có thể mất đến 2 đứa bạn trong 1 năm"
Tôi và tý bỏ học lao ngay về quê trước mặt chỉ là những giọt nước mắt. Nghe mẹ nó kể mà đau lòng .Gì chứ nó đi xe bus về quê , xe mất phanh lao xuống đê làng nó , xe vừa lao xuống có phút thì cả chục người nhảy xuống cứu trên xe chỉ có 5-6 người còn người cứu đến gần 20 người vậy mà sao có thể bỏ xót nó. Dù thế thì nước không sâu và chảy mạnh nó có thể vừa bơi vừa cứu người. Vậy mà nó lại mất ngay chính đoạn sông mà nó hay kể nó bơi ở nó từ nhỏ.
Thằng tý từ đấy suy sụp hẳn người gầy nhom. Do có cãi lộn nên mỗi thuê ở 1 chỗ . Một hôm nghe nó gọi giọng thì thào qua đt
"Mày .... mày nên chừa đi... con điên đó ...không ...không tha cho mày đâu ..." câu cuối cùng lúc tắt máy " khô... ph..tại mày " bên kia có tiếng khóc . Tôi gọi lại gì nó bảo nó nằm viện tháng nay rồi bị nhiễm trùng đô muỗi đốt đêm nào cũng giật mình dậy rồi gãi chảy cả máu đến nhiễm trùng , giờ nó đi rồi"
Tôi tiễn đưa đứa bạn đi rồi nên chùa ở vài tháng lúc về sư có bảo nên cạnh gia đình lúc có thể . Vài tháng trctôi giống những đứa kia đêm luôn có người gõ cửa khuân mặt ấy hình nụ cười ấy luôn hiện trc mặt khiến cơ thể tôi hết sức lực . Giờ tôi nghĩ lại phải chăng khi ấy mình không bảo rình xem giờ đâu phải thế này. 00h ngày 1thang 7 âm lịch , có tiếng gõ cửa sổ " nó" đã đến....
: